李白(701年-762年),字太白,號青蓮居士,唐朝浪漫主義詩人,被後人譽為“詩仙”。祖籍隴西成紀(待考),出生於西域碎葉城,4歲再隨父遷至劍南道綿州。李白存世詩文千餘篇,有《李太白集》傳世。762年病逝,享年61歲。其墓在今安徽當塗,四川江油、湖北安陸有紀念館。
zèng xuān chéng yǔ wén tài shǒu jiān chéng cuī shì yù
贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦
bái ruò bái lù xiān, qīng rú qīng lì chán.
白若白鷺鮮,清如清唳蟬。
shòu qì yǒu běn xìng, bù wéi wài wù qiān.
受氣有本性,不為外物遷。
yǐn shuǐ jī shān shàng, shí xuě shǒu yáng diān.
飲水箕山上,食雪首陽顛。
huí chē bì zhāo gē, yǎn kǒu qù dào quán.
回車避朝歌,掩口去盜泉。
tiáo yáo guǎng chéng zǐ, tì tǎng lǔ zhòng lián.
岧嶢廣成子,倜儻魯仲連。
zhuō jué èr gōng wài, dān xīn wú jiàn rán.
卓絕二公外,丹心無間然。
xī pān liù lóng fēi, jīn zuò bǎi liàn qiān.
昔攀六龍飛,今作百煉鉛。
huái ēn yù bào zhǔ, tóu pèi xiàng běi yàn.
懷恩欲報主,投佩向北燕。
wān gōng lǜ xián kāi, mǎn yuè bù dàn jiān.
彎弓綠弦開,滿月不憚堅。
xián qí jùn mǎ liè, yī shè liǎng hǔ chuān.
閑騎駿馬獵,一射兩虎穿。
huí xuán ruò liú guāng, zhuǎn bèi luò shuāng yuān.
回旋若流光,轉背落雙鳶。
hú lǔ sān tàn xī, jiān zhī wǔ bīng quán.
胡虜三歎息,兼知五兵權。
qiāng qiāng tū yún jiāng, què yǎn wǒ zhī yán.
槍槍突雲將,卻掩我之妍。
duō féng jiǎo jué ér, xiān zhe zǔ shēng biān.
多逢剿絕兒,先著祖生鞭。
jù ān kōng jué shuò, zhuàng zhì jìng shuí xuān.
據鞍空矍鑠,壯誌竟誰宣。
cuō tuó fù lái guī, yōu hèn zuò xiāng jiān.
蹉跎複來歸,憂恨坐相煎。
wú fēng nán pò làng, shī jì cháng jiāng biān.
無風難破浪,失計長江邊。
wēi kǔ xī tuí guāng, jīn bō hū sān yuán.
危苦惜頹光,金波忽三圓。
shí yóu jìng tíng shàng, xián tīng sōng fēng mián.
時遊敬亭上,閑聽鬆風眠。
huò nòng wǎn xī yuè, xū zhōu xìn huí yán.
或弄宛溪月,虛舟信洄沿。
yán gōng èr shí wàn, jǐn fù jiǔ jiā qián.
顏公二十萬,盡付酒家錢。
xīng fā měi qǔ zhī, liáo xiàng zuì zhōng xiān.
興發每取之,聊向醉中仙。
guò cǐ wú yī shì, jìng tán qiū shuǐ piān.
過此無一事,靜談秋水篇。
jūn cóng jiǔ qīng lái, shuǐ guó yǒu fēng nián.
君從九卿來,水國有豐年。
yú yán mǎn shì jǐng, bù bó rú yún yān.
魚鹽滿市井,布帛如雲煙。
xià mǎ bù zuò wēi, bīng hú zhào qīng chuān.
下馬不作威,冰壺照清川。
shuāng méi yì zhōng sǒu, jiē měi tài shǒu xián.
霜眉邑中叟,皆美太守賢。
shí shí wèi fēng sú, wǎng wǎng chū dōng tián.
時時慰風俗,往往出東田。
zhú mǎ shù xiǎo ér, bài yíng bái lù qián.
竹馬數小兒,拜迎白鹿前。
hán xiào wèn shǐ jūn, rì wǎn kě huí xuán.
含笑問使君,日晚可回旋。
suì guī chí shàng zhuó, yǎn yì qīng fēng xián.
遂歸池上酌,掩抑清風弦。
céng biāo héng fú yún, xià fǔ xiè tiǎo jiān.
曾標橫浮雲,下撫謝脁肩。
lóu gāo bì hǎi chū, shù gǔ qīng luó xuán.
樓高碧海出,樹古青蘿懸。
guāng lù zǐ xiá bēi, yī xī tiǎn xiāng chuán.
光祿紫霞杯,伊昔忝相傳。
liáng tú sǎo shā mò, bié mèng rào jīng zhān.
良圖掃沙漠,別夢繞旌旃。
fù guì rì chéng shū, yuàn yán yǎo wú yuán.
富貴日成疏,願言杳無緣。
dēng lóng yǒu zhí dào, yǐ yù zǔ fāng yán.
登龍有直道,倚玉阻芳筵。
gǎn xiàn rào cháo cè, sī tóng guō tài chuán.
敢獻繞朝策,思同郭泰船。
hé yán yī shuǐ qiǎn, shì gé jiǔ zhòng tiān.
何言一水淺,似隔九重天。
cuī shēng hé ào àn, zòng jiǔ fù tán xuán.
崔生何傲岸,縱酒複談玄。
shēn wéi míng gōng zǐ, yīng cái kǔ zhūn zhān.
身為名公子,英才苦迍邅。
míng fèng tuō gāo wú, líng fēng hé piān piān.
鳴鳳托高梧,淩風何翩翩。
ān zhī mù qún kè, dàn jiàn fú qiū lián.
安知慕群客,彈劍拂秋蓮。
* 《贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦》贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦李白原文、翻譯、賞析和詩意专题为您介绍:《贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦》 李白唐代李白白若白鷺鮮,清如清唳蟬。受氣有本性,不為外物遷。飲水箕山上,食雪首陽顛。回車避朝歌,掩口去盜泉。岧嶢廣成子,倜儻魯仲連。卓絕二公外,丹心無間然。昔攀六龍飛,今 的古诗全文、翻译备注、注释释文、拼音读音、品鉴赏析、古诗诗意以及网友评论信息。
《贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦》贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦李白原文、翻譯、賞析和詩意原文,《贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦》贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦李白原文、翻譯、賞析和詩意翻译,《贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦》贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦李白原文、翻譯、賞析和詩意赏析,《贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦》贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦李白原文、翻譯、賞析和詩意阅读答案,出自《贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦》贈宣城宇文太守兼呈崔侍禦李白原文、翻譯、賞析和詩意的作品
版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。就爱诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。
转载请注明:原文链接 | https://dd110.com/chengyu/589a39910631677.html