元稹(779年-831年,或唐代宗大曆十四年至文宗大和五年),字微之,別字威明,唐洛陽人(今河南洛陽)。父元寬,母鄭氏。為北魏宗室鮮卑族拓跋部後裔,是什翼犍之十四世孫。早年和白居易共同提倡“新樂府”。世人常把他和白居易並稱“元白”。
rén dào duǎn
人道短
gǔ dào tiān dào cháng rén dào duǎn, wǒ dào tiān dào duǎn rén dào cháng.
古道天道長人道短,我道天道短人道長。
tiān dào zhòu yè huí zhuǎn bù céng zhù, chūn qiū dōng xià máng.
天道晝夜回轉不曾住,春秋冬夏忙。
diān fēng bào yǔ diàn léi kuáng,
顛風暴雨電雷狂,
qíng bèi yīn àn, yuè duó rì guāng.
晴被陰暗,月奪日光。
wǎng wǎng xīng xiù, rì yì táng táng.
往往星宿,日亦堂堂。
tiān jì zhí xìng mìng,
天既職性命,
dào dé rén zì qiáng.
道德人自強。
yáo shùn yǒu shèng dé, tiān bù néng qiǎn, shòu mìng yǒng chāng.
堯舜有聖德,天不能遣,壽命永昌。
ní jīn kè yù, yǔ qín shǐ huáng.
泥金刻玉,與秦始皇。
zhōu gōng fù shuō, hé bù zhǎng zǎi xiàng.
周公傅說,何不長宰相。
lǎo dān zhòng ní,
老聃仲尼,
hé shì qī huáng.
何事棲遑。
mǎng zhuō gōng xiǎn, jiē shù shí nián fù guì.
莽卓恭顯,皆數十年富貴。
liáng jì fū fù,
梁冀夫婦,
chē mǎ huáng huáng.
車馬煌煌。
ruò cǐ diān dǎo shì, qǐ fēi tiān dào duǎn, qǐ fēi rén dào cháng.
若此顛倒事,豈非天道短,豈非人道長。
yáo shùn liú de shén shèng shì, bǎi dài tiān zǐ yǒu diǎn zhāng.
堯舜留得神聖事,百代天子有典章。
zhòng ní liú dé xiào shùn yǔ,
仲尼留得孝順語,
qiān nián wàn suì fù zǐ bù gǎn xiāng miè wáng.
千年萬歲父子不敢相滅亡。
mò hòu qiān yú zài,
歿後千餘載,
táng jiā tiān zǐ fēng zuò wén xuān wáng.
唐家天子封作文宣王。
lǎo jūn liú dé wǔ qiān zì, zǐ sūn wàn wàn chēng shèng táng.
老君留得五千字,子孫萬萬稱聖唐。
shì zuò xuán yuán dì, hún pò zuò tiān táng.
諡作玄元帝,魂魄坐天堂。
zhōu gōng zhōu lǐ èr shí juǎn,
周公周禮二十卷,
yǒu néng xíng zhě zhī jì gāng.
有能行者知紀綱。
fù shuō shuō mìng sān sì zhǐ, yǒu néng shī zhě chēng zǔ zōng.
傅說說命三四紙,有能師者稱祖宗。
tiān néng yāo rén mìng, rén shǐ dào wú qióng.
天能夭人命,人使道無窮。
ruò cǐ shén shèng shì, shuí dào rén dào duǎn,
若此神聖事,誰道人道短,
qǐ fēi rén dào cháng.
豈非人道長。
tiān néng zhǒng bǎi cǎo, yóu dé shí nián yǒu qì xī, shùn cái yī rì fāng.
天能種百草,蕕得十年有氣息,蕣才一日芳。
rén néng jiǎn dé dīng shěn lán huì, liào lǐ bǎi hé xiāng.
人能揀得丁沈蘭蕙,料理百和香。
tiān jiě yǎng qín shòu,
天解養禽獸,
wèi hǔ bào chái láng.
喂虎豹豺狼。
rén jiě hé qū niè. chōng yuè sì zhēng cháng.
人解和曲糵.充礿祀烝嚐。
dù juān wú bǎi zuò,
杜鵑無百作,
tiān qiǎn bǎi niǎo bǔ chú, bù qiǎn bǔ fèng huáng.
天遣百鳥哺雛,不遣哺鳳凰。
jù mǎng shòu qiān suì,
巨蟒壽千歲,
tiān qiǎn shí niú tūn xiàng chōng fù cháng.
天遣食牛吞象充腹腸。
jiāo chī yǔ biàn huà, guǐ guài yǔ yǐn cáng.
蛟螭與變化,鬼怪與隱藏。
wén ruì yǔ lì zī, zhǐ jí yǔ fēng máng.
蚊蚋與利觜,枳棘與鋒铓。
lài dé rén dào yǒu jiǎn bié,
賴得人道有揀別,
xìn rèn tiān dào zhēn máng máng.
信任天道真茫茫。
ruò cǐ liáo luàn shì, qǐ fēi tiān dào duǎn, lài dé rén dào cháng.
若此撩亂事,豈非天道短,賴得人道長。
* 《人道短》人道短元稹原文、翻譯、賞析和詩意专题为您介绍:《人道短》 元稹唐代元稹古道天道長人道短,我道天道短人道長。天道晝夜回轉不曾住,春秋冬夏忙。顛風暴雨電雷狂,晴被陰暗,月奪日光。往往星宿,日亦堂堂。天既職性命,道德人自強。堯舜有聖德,天不能遣,壽命永 的古诗全文、翻译备注、注释释文、拼音读音、品鉴赏析、古诗诗意以及网友评论信息。
《人道短》人道短元稹原文、翻譯、賞析和詩意原文,《人道短》人道短元稹原文、翻譯、賞析和詩意翻译,《人道短》人道短元稹原文、翻譯、賞析和詩意赏析,《人道短》人道短元稹原文、翻譯、賞析和詩意阅读答案,出自《人道短》人道短元稹原文、翻譯、賞析和詩意的作品
版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。就爱诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。
转载请注明:原文链接 | https://dd110.com/chengyu/512d39913535999.html