cháng ān gōng nǚ xíng
長安宮女行
cháng ān chéng tóu yè èr gǔ, lì shì qiāo mén chēng tài fǔ.
長安城頭夜二鼓,力士敲門稱太府。
wèi dào jūn wáng xún xìng shì, xuǎn qǔ jiāo é kàn gē wǔ.
為道君王巡幸勢,選取嬌娥看歌舞。
yìng chóu wèi dé huà cóng róng, jiē chú zǎo yǐ rén sān wǔ.
應酬未得話從容,階除早已人三五。
cāng huáng biàn yù jiāng wǒ xíng, nà kěn xiāng liú dào tiān shǔ.
倉皇便欲將我行,那肯相留到天曙。
píng xī jiāo chī zài mǔ bàng, huáng hūn bù gǎn chū qián fáng.
平昔嬌癡在母傍,黃昏不敢出前房。
rú jīn què xiàng hé chǔ qù, shì duò yuān hǎi shēn máng máng.
如今卻向何處去,似墮淵海身茫茫。
sì gēng wèi jué wǔ gēng lián, fù mǔ xiāng suí tài fǔ qián.
四更未絕五更連,父母相隨太府前。
qǐng kè huí tóu tóng bàn zhì, yì yǒu yé niáng gè cǎn rán.
頃刻回頭同伴至,亦有爺娘各慘然。
suī tóng lǘ lǐ bù céng qīn, nà de xiāng féng jí cǐ chén.
雖同閭裏不曾親,那得相逢及此辰。
qīng lèi jù hán wèi zhuāng miàn, chóu hún bù fù yù qīng shēn.
清淚俱含未妝麵,愁魂不附欲傾身。
tiān míng què zhuǎn shuāng lún jí, sòng wǒ chéng dōng zuò guān shì.
天明卻轉雙輪疾,送我城東坐官室。
shēng lái suī zài xián níng chéng, mù zhōng shuí shí jīng zhào yì.
生來雖在鹹寧城,目中誰識京兆驛。
yǐ kàn guī gé gé zhòng tiān, zhà dù hūn cháo shì qiān rì.
已看閨閣隔重天,乍度昏朝似千日。
zhōng yǒu shù rén bù shèn chóu, wèn zhī nǎi shì gōu lán liú.
中有數人不甚愁,問之乃是勾欄流。
píng shēng xuè làng qīng qù zhù, què shuō néng guān wǔ fèng lóu.
平生謔浪輕去住,卻說能觀五鳳樓。
wàng chéng ēn chǒng xīn suī bié, sī dào jiā xiāng lèi yì liú.
望承恩寵心雖別,思到家鄉淚亦流。
cái yán yù qù qù hé máng, cuì mù yóu chē yǐ dào bàng.
才言欲去去何忙,翠幕油車已道傍。
shào xiǎo shēng lí hái sǐ bié, bàng rén jiàn wǒ kōng páng huáng.
少小生離還死別,傍人見我空徬徨。
jiāo lián zǐ mèi bù dé jué, fù mǔ sòng wǒ chǎn shuǐ yáng.
嬌憐姊妹不得訣,父母送我滻水陽。
xiāng kàn tòng kū gè shě qù, cǐ shí yù duàn nà yǒu cháng.
相看痛哭各舍去,此時欲斷那有腸。
chéng lǐ jiā jiā jǐn xiù lián, wǒ bèi zī róng qǐ dú yán.
城裏家家錦繡簾,我輩姿容豈獨妍。
dōng jiā yǒu nǚ rú huā è, dàn rù huáng jīn míng yǐ luò.
東家有女如花萼,旦入黃金名已落。
xī jiā yǒu nǚ rú yù yíng, yè jiǎn wū yún chén bù xíng.
西家有女如玉瑩,夜剪烏雲晨不行。
wǒ bèi wú qián xiōng dì liè, zuò shǐ fāng nián chéng jué bié.
我輩無錢兄弟劣,坐使芳年成訣別。
dù hé dù wèi hái dù fén, qiān shān lì jìn xuě fēn fēn.
渡河渡渭還渡汾,千山曆盡雪紛紛。
jiāng liú shān guǎn yuán cháng kū, yè luò yóu tíng yàn lǚ wén.
江流山館猿常哭,葉落郵亭雁屢聞。
zì cóng duò dì shuí kuī hù, cǐ jì wú jiā què wàng yún.
自從墮地誰窺戶,此際無家卻望雲。
tiáo tiáo qiān lǐ hái suì qióng, dà tóng cái dé dào xíng gōng.
迢迢千裏還歲窮,大同才得到行宮。
cháng yán cháo jiàn hé zēng jiàn, shēn yuàn xiāo xiāo jǐn rì fēng.
常言朝見何曾見,深院蕭蕭盡日封。
dāng jīn tiān zǐ shuō shén wǔ, shí xiàng sān biān chéng liù lóng.
當今天子說神武,時向三邊乘六龍。
jìn shí shuāng bì zhù yú sāi, bù zhī hé rì lái yún zhōng.
近時雙蹕駐榆塞,不知何日來雲中。
zhuǎn yǎn hái chéng zhēng yuè mò, hū rán dà jià hái shā mò.
轉眼還成正月末,忽然大駕還沙漠。
jiàn shuō tiān tán lǐ wèi xiū, hái jiān tài miào chūn dāng yuè.
見說天壇禮未修,還兼太廟春當禴。
jīng shī zàn yù zhù luán qí, shǔ chē hái zài é méi guī.
京師暫欲駐鸞旗,屬車還載蛾眉歸。
què xiàng bào fáng sān sì yuè, yù jìn lóng yán zhēn shì xī.
卻向豹房三四月,欲近龍顏真是稀。
gōng zhōng jǐng sè shuí céng jiàn, gōng wài yáng huā tú pū miàn.
宮中景色誰曾見,宮外楊花徒撲麵。
yǒu yǎn dàn shí yuān yāng wǎ, yǒu shēn nà dào qí lín diàn.
有眼但識鴛鴦瓦,有身那到麒麟殿。
fèng zhōu shí fàn xī hǎi zhǔ, cǎi lián bù huàn rú huā nǚ.
鳳舟時泛西海渚,采蓮不喚如花女。
luán jià cháng cāo nèi jiào chǎng, hé zēng tāng huǒ shì hóng zhuāng.
鸞駕常操內教場,何曾湯火試紅妝。
chá fàn měi pái xīn sì lǐ, bù yòng míng móu jiān hào chǐ.
茶飯每排新寺裏,不用明眸兼皓齒。
kōng yǒu chāng jiā sè yì gāo, suí rén wàng xìng yì tú láo.
空有娼家色藝高,隨人望幸亦徒勞。
gōng huā wǎng zì xiū zhuāng miàn, yù liǔ hé rén dòu wǔ yāo.
宮花枉自羞妝麵,禦柳何人鬥舞腰。
jūn wáng bù yù rén zhuǎn jiàn, jǐn rì shuí lái wèn shēn yuàn.
君王不禦人轉賤,盡日誰來問深院。
rì gěi xíng liáng mǐ bàn shēng, dà guān kōng yǒu zhēn xiū zhuàn.
日給行糧米半升,大官空有珍羞饌。
páng rén jiàn wǒ rù tiān hūn, wèi wǒ jiāng chéng dì zhǔ ēn.
旁人見我入天閽,謂我將承帝主恩。
qǐ zhī liú luò hái chóu hèn, róng chǒng hé zēng dàn lèi hén.
豈知流落還愁恨,榮寵何曾但淚痕。
qiè jiā suī pín wèi shén pín, sī má bù bó yì zhē shēn.
妾家雖貧未甚貧,絲麻布帛亦遮身。
yǒu shí yì xiù yuān yāng zhěn, cuì xiàn jīn zhēn dù yī chūn.
有時亦繡鴛鴦枕,翠線金針度一春。
yī chūn luán jìng bù tíng zhuāng, jī zhù yán máng kǔ bù máng.
一春鸞鏡不停妝,機杼言忙苦不忙。
hán shí qīng míng yāo děng bàn, yín chāi luó jì yì fēng guāng.
寒食清明邀等伴,銀釵羅髻亦風光。
fù mǔ rú tóng zhǎng shàng zhū, qù nián cái xǔ chéng dōng fū.
父母如同掌上珠,去年才許城東夫。
chéng lóng kuà fèng suī wèi bì, bìng sù shuāng qī yì bù gū.
乘龍跨鳳雖未必,並宿雙棲亦不孤。
bǎi nián guāng jǐng shuí céng jiàn, yī dàn róng huá tǔ bù rú.
百年光景誰曾見,一旦榮華土不如。
dāng shí tóng bèi wén wǒ shuō, zhū lèi rén rén luò shuāng jiá.
當時同輩聞我說,珠淚人人落雙頰。
yì yǒu yīn yuán yǔ ēn ài, shuí wú fù mǔ tóng jiā yè.
亦有因緣與恩愛,誰無父母同家業。
kě lián pāo què rù jūn mén, jiǔ xià sān qiū nà kě yán.
可憐拋卻入君門,九夏三秋那可言。
fēng yǔ yuàn shēn tóng bái zhòu, xīng hé lóu qiǎn gòng huáng hūn.
風雨苑深同白晝,星河樓淺共黃昏。
wǒ cáo qǐ shì wú qīng guó, wén dào jūn wáng bù zhòng sè.
我曹豈是無傾國,聞道君王不重色。
gōng jìn yōu shēn shuí bù zhī, zōng jī mín jiān pō kān cè.
宮禁幽深誰不知,蹤跡民間頗堪測。
hàn jiā duō yù chēng wǔ huáng, xuán zōng hào sè wén lǐ táng.
漢家多欲稱武皇,玄宗好色聞李唐。
wèi shì mén qián kuā yī kè, yáng zhāo hǎi nèi wú sān láng.
衛氏門前誇揖客,楊釗海內無三郎。
zhǔ shàng jīn lái shí sì nián, liú jǐn zhū níng bìng shàn quán.
主上今來十四年,劉瑾朱寧並擅權。
wǎng shí shì yàn dōng chǎng shèng, jìn rì wēi míng yóu jī piān.
往時勢焰東廠盛,近日威名遊擊偏。
qiū zhāng gǔ mǎ fēn fēn chū, nà yǒu huáng qīn dé xiàng qián.
丘張穀馬紛紛出,那有皇親得向前。
yòu wén qīn shòu yú yǒng jiè, dà hūn bù yù sī cháng nián.
又聞親受於永戒,大葷不禦思長年。
gèng chǒng fān sēng qǔ huó fó, shì yù qīng jìng chāo xī tiān.
更寵番僧取活佛,似欲清淨超西天。
jūn wáng jiàn sè fēn míng shì, nà yòng dāng shí zhào zhǐ chuán.
君王賤色分明是,那用當時詔旨傳。
dāng shí shǎn xī yǒu liào dà, cǐ shì kǒng shì zī rén zhuān.
當時陝西有廖大,此事恐是茲人專。
tāo tiān zuì è sī gù chǒng, féng yíng què nǎi jìn chán juān.
滔天罪惡思固寵,逢迎卻乃進嬋娟。
qù nián zhān zhàng yún qīn qǔ, gǒu mǎ nián lái jù fèng zhǐ.
去年氈帳雲欽取,狗馬年來俱奉旨。
hé zēng jìng yǒu jūn wáng zhào, cǐ cáo bō nòng cháng rú cǐ.
何曾竟有君王詔,此曹播弄常如此。
zì cóng shǎn xī yǒu sī rén, zāi huò nián lái hé tài pín.
自從陝西有斯人,災禍年來何太頻。
lǘ lǐ yǐ jiào tú chì bì, guī wéi hái qiǎn bì qīng chūn.
閭裏已教徒赤壁,閨闈還遣閉青春。
qīng chūn líng luò bù xū lùn, bié yǒu qī liáng nán jù chén.
青春零落不須論,別有淒涼難具陳。
tóng lái nǚ bàn yuán bù shǎo, yī bàn yǐ wèi quán xià chén.
同來女伴元不少,一半已為泉下塵。
qiè shēn suī zài nà cháng zài, gōu qú huì jiàn gǔ rú yín.
妾身雖在那常在,溝渠會見骨如銀。
shuí jiā yuàn zuò cháo tiān hù, cǐ shì kōng wèi duò dì rén.
誰家願作朝天戶,此世空為墮地人。
zhōng cháo gāo guān qì rú hǔ, cháo tíng yǒu quē zhēng shí bǔ.
中朝高官氣如虎,朝廷有闕爭拾補。
jìn shí kòu quē jiàn nán xún, hé bù shàng shū fàng gōng nǚ.
近時叩闕諫南巡,何不上書放宮女。
xiān cháo bà xùn yǒu gù shì, wàn yī guān jiā kěn xiāng xǔ.
先朝罷殉有故事,萬一官家肯相許。
* 《長安宮女行》長安宮女行韓邦靖原文、翻譯、賞析和詩意专题为您介绍:《長安宮女行》 韓邦靖明代韓邦靖長安城頭夜二鼓,力士敲門稱太府。為道君王巡幸勢,選取嬌娥看歌舞。應酬未得話從容,階除早已人三五。倉皇便欲將我行,那肯相留到天曙。平昔嬌癡在母傍,黃昏不敢出前房。如今卻向 的古诗全文、翻译备注、注释释文、拼音读音、品鉴赏析、古诗诗意以及网友评论信息。
《長安宮女行》長安宮女行韓邦靖原文、翻譯、賞析和詩意原文,《長安宮女行》長安宮女行韓邦靖原文、翻譯、賞析和詩意翻译,《長安宮女行》長安宮女行韓邦靖原文、翻譯、賞析和詩意赏析,《長安宮女行》長安宮女行韓邦靖原文、翻譯、賞析和詩意阅读答案,出自《長安宮女行》長安宮女行韓邦靖原文、翻譯、賞析和詩意的作品
版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。就爱诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。
转载请注明:原文链接 | https://dd110.com/chengyu/311b39966147567.html